Charles Baudelaire là ai? Những kỷ vật ông để lại là gì mà đã mang đến cho ban tổ chức doanh thu lên đến 4,05 triệu Euro, nhiều gấp đôi so với dự kiến ban đầu của ban tổ chức đề ra. Vậy nhân vật này có điều gì đặc biệt? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu về ông ấy nhé!
Tiểu sử Charles Baudelaire

Charles Pierre Baudelaire là một trong những nhà thơ có ảnh hưởng lớn nhất ở Pháp vào thế kỷ 19. Ông là người thuộc trường phái tượng trưng chủ nghĩa. Ông sinh năm 1821 tại Paris.
Năm 1827, cha ông không may qua đời. Sau đó, mẹ của ông tái hôn và gửi ông vào một trường nội trú. Năm 1841, ông cùng gia đình của mình đến Ấn Độ.
Khoảng một năm sau đó thì ông quay trở về Paris, đối mặt với cuộc sống thiếu thốn và cũng từ đó ông bắt đầu sáng tác.

Ông có tham gia vào cuộc Cách mạng năm 1848 để kết thúc nền Quân chủ tháng Bảy. Trong thời kỳ này, ông gặp một phụ nữ xinh đẹp. Cô ấy tên là Jeanne Duval. Chính Jeanne Duval đã đem nhiều cảm xúc và thi hứng cho ông. Năm 1867, Charles Baudelaire đã qua đời sau một thời gian ốm nặng.
Một số bài thơ tiêu biểu của Charles Baudelaire
Chúng tôi xin giới thiệu đến các bạn một số bài thơ tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của ông Charles Baudelaire:
Lời mời viễn du
L’invitation au voyage
Bài thơ này được M.Bruyère và G.Mauger tuyển chọn đưa vào sách giáo khoa “Langue et Civilisation Francaises IV, trang 316 + 317” cho học sinh học tiếng Pháp.
Để nghiên cứu học về cách làm thơ và tạo nhạc cho bài thơ này, Henri Duparc đã soạn “L’Invitation au Voyage”(Mời viễn du) thành một giai điệu du dương nổi tiếng, một bài nhạc quý hiếm để thể hiện trung thực cho tác phẩm.

‘Mon enfant, ma soeur,
Songe à la douceur
D’aller là-bas vivre ensemble!
Aimer à loisir,
Aimer et mourir
Au pays qui te ressemble!
Les soleils mouillés
De ces ciels brouillés
Pour mon esprit ont les charmes
Si mystérieux
De tes traîtres yeux,
Brillant à travers leurs larmes.
Là, tout n’est qu’ordre et beauté,
Luxe, calme et volupté.
Des meubles luisants,
Polis par les ans,
Décoreraient notre chambre;
Les plus rares fleurs
Mêlant leurs odeurs
Aux vagues senteurs de l’ambre,
Les riches plafonds,
Les miroirs profonds,
La splendeur orientale,
Tout y parlerai
À l’âme en secret
Sa douce langue natale.
Là, tout n’est qu’ordre et beauté,
Luxe, calme et volupté.
Vois sur ces canaux(1)
Dormir ces vaisseaux
Dont l’humeur est vagabonde;
C’est pour assouvir
Ton moindre désir
Qu’ils viennent du bout du monde.
Les soleils couchants
Revêtent les champs,
Les canaux, la ville entière,
D’hyacinthe et d’or;
Le monde s’endort
Dans une chaude lumière.
Là, tout n’est qu’ordre et beauté,
Luxe, calme et volupté.”
(Nguồn: Google)
(1) Loại sông đào, kênh đào. Căn cứ ở đoạn thơ này thì chúng ta có thể đoán được đây là khung cảnh ở Hà Lan.
Dịch nghĩa | Dịch thơ |
Này con ơi! Này em gái ta ơi!
Hãy nghĩ về giấc mơ êm đẹp. Hãy đến nơi đó để chung sống cùng nhau Để được yêu thỏa thích. Yêu và chết.
Nơi xứ sở này cũng giống như em.
Mặt trời ẩm ướt mù sương. Bầu trời âm u vẩn đục Làm hồn anh bị quyến rũ mê say. Ví như sự huyền diệu. Đánh lừa đôi mắt em. Chiếu sáng qua màn nước mắt. Ấy, tất cả đều ngăn nắp gọn gàng và đẹp đẽ. Xa hoa, yên tĩnh và thú vị. Đồ đạc sáng loáng. Do đánh bóng nhiều năm. Phòng ngủ chúng ta được trang hoàng. Những loài hoa quý hiếm. Hòa lẫn trong hương đưa. Có thoang thoảng mùi thơm hổ phách. Trần nhà sang trọng. Kính lồng sáng trong. Mang vẻ đẹp huy hoàng lộng lẫy của phương Đông. Tất cả như có lời biểu hiện. Ẩn chứa trong một tâm hồn bí mật. Mang tiếng nói dịu ngọt của quê hương.
Ấy, tất cả đều ngăn nắp gọn gàng và đẹp đẽ. Xa hoa, yên tĩnh và thú vị. Em hãy nhìn trên dòng kênh này. Những con tàu đang yên ngủ. Còn để tính phiêu lưu .
Như thỏa đáp cho em. Một chút ước ao
Theo chúng đến những nơi tận cùng thế giới Mặt trời lặn ngủ. Phủ lên cánh đồng. Cả dòng kênh, thành phố. Một màu ngọc da cam và ánh vàng.
Cho thế giới được ru ngủ. Trong độ nung ánh sáng. Ấy, tất cả đều ngăn nắp gọn gàng và đẹp đẽ. Xa hoa, yên tĩnh và thú vị. Nguồn: Hoàng Nguyên Chương |
Này con ơi! Này em gái ta ơi!
Hãy nghĩ về giấc mơ êm đẹp. Đến nơi đây để chung sống cùng nhau Để ta được yêu đương thỏa thích. Yêu và chết.
Nơi đất nước này cũng giống như em.
Mặt trời ẩm ướt mù sương. Bầu trời âm u vẩn đục. Quyến rũ hồn anh thôi thúc. Cũng giống như sự huyền bí lạ lùng. Đánh lừa đôi mắt em. Chiếu sáng qua ánh nhìn đẫm lệ. Ấy, tất cả đều gọn gàng, đẹp đẽ. Xa hoa, thú vị, êm đềm. Đồ đạc sáng ngời. Được đánh bóng nhiều năm. Phòng ngủ trang hoàng. Những loài hoa quý hiếm. Trộn lẫn nhau trong làn hương đưa kín. Có mùi thơm hổ phách bâng khuâng. Trần nhà lộng lẫy cao sang. Trong suốt, gương lồng rực rỡ. Mang vẻ đẹp phương Đông tráng lệ. Khắp nơi lên tiếng thì thầm. Ẩn chứa đâu đây bí mật của tâm hồn. Mang dịu ngọt lời quê hương, xứ sở.
Ấy, tất cả đều gọn gàng, đẹp đẽ. Xa hoa, thú vị, êm đềm. Em hãy nhìn về phía dòng kênh. Nơi những con tàu đang ngủ. Còn để dáng phiêu lưu trên vùng bến đậu.
Thỏa đáp cho em viễn tưởng gọi mời. Một thoáng ước mơ về bốn phương trời.
Theo chúng đến tận cùng trái đất. Mặt trời lặn tắt. Phủ lên cánh đồng. Cả thành phố, kênh sông. Màu ngọc tím da cam, dát vàng khắp xứ.
Cả thế giới được mơ màng ru ngủ. Trong độ nung ánh sáng chiều buông. Ấy, tất cả đều gọn gàng, đẹp đẽ. Xa hoa, thú vị, êm đềm… Nguồn: Hoàng Nguyên Chương |
Bài thơ tình buồn:

Madrigal triste
“Que m’importe que tu sois sage ?
Sois belle ! et sois triste ! Les pleurs
Ajoutent un charme au visage,
Comme le fleuve au paysage ;
L’orage rajeunit les fleurs.
Je t’aime surtout quand la joie
S’enfuit de ton front terrassé ;
Quand ton cœur dans l’horreur se noie;
Quand sur ton présent se déploie
Le nuage affreux du passé.
Je t’aime quand ton grand œil verse
Une eau chaude comme le sang ;
Quand, malgré ma main qui te berce,
Ton angoisse, trop lourde, perce
Comme un râle d’agonisant.
J’aspire, volupté divine !
Hymne profond, délicieux !
Tous les sanglots de ta poitrine,
Et crois que ton cœur s’illumine
Des perles que versent tes yeux !
II
Je sais que ton coeur, qui regorge
De vieux amours déracinés,
Flamboie encor comme une forge,
Et que tu couves sous ta gorge
Un peu de l’orgueil des damnés;
Mais tant, ma chère, que tes rêves
N’auront pas reflété l’Enfer,
Et qu’en un cauchemar sans trêves,
Songeant de poisons et de glaives,
Éprise de poudre et de fer,
N’ouvrant à chacun qu’avec crainte,
Déchiffrant le malheur partout,
Te convulsant quand l’heure tinte,
Tu n’auras pas senti l’étreinte
De l’irrésistible Dégoût,
Tu ne pourras, esclave reine
Qui ne m’aimes qu’avec effroi,
Dans l’horreur de la nuit malsaine
Me dire, l’âme de cris pleine:
«Je suis ton égale, ô mon Roi!»
Nguồn: Google
Dịch nghĩa | Dịch thơ |
Anh không cần em phải hiền ngoan.
Em hãy đẹp! Và hãy buồn! Đầy nước mắt. Làm tăng thêm vẻ quyến rũ cho khuôn mặt. Như dòng sông làm cho phong cảnh đẹp hơn Như giông bão càng làm cho hoa trẻ lại. Tôi yêu em hơn hết – khi niềm vui Lẩn tránh vầng trán em nặng trĩu. Khi trái tim em chết đuối trong kinh dị. Khi sự hiện diện của em phơi bày.
Đám mây xấu khủng khiếp của thời quá khứ. Tôi yêu em, khi đôi mắt to của em tuôn chảy Một dòng nước mắt nóng như máu.
Mặc dù tay anh xoa dịu. Nỗi thống khổ của em quá đỗi nặng nề, làm khoét thủng. Như để tiếng rên của người hấp hối. Anh hút vào sự khoái lạc thần tiên. Bài ngợi ca thâm trầm tuyệt diệu. Với tất cả tiếng thổn thức trong lồng ngực của em. Và anh tin rằng trái tim em rực sáng.
Qua những hạt ngọc trai long lanh từ mắt em tuôn chảy. Nguồn: Hoàng Nguyên Chương |
Anh không cần em phải hiền ngoan.
Em hãy đẹp! Hãy buồn! Đầy nước mắt. Cho quyến rũ càng tăng thêm vẻ mặt. Như dòng sông làm phong cảnh hữu tình Như bão dông làm hoa lại thêm xinh. Anh yêu em với cả lòng hòa điệu. Khi niềm vui xa trán em nặng trĩu. Khi trái tim em chết đuối bàng hoàng. Khi hiện tại phơi bày cho ký ức mở toang.
Đám mây đen rợn người của thời quá khứ. Anh yêu em khi đôi mắt to ủ rũ Để dòng lệ tuôn nóng như giọt máu rơi.
Dẫu tay anh xoa dịu nỗi bồi hồi. Đau khổ vẫn dìm em khoét âm vang nhức nhối. Như để tiếng rên của người hấp hối. Anh hút vào sự khoái lạc thần tiên. Bài ngợi ca tuyệt vời cảm xúc. Nơi lồng ngực em những tiếng kêu thổn thức. Và tin trái tim em rực sáng cả hồn anh.
Qua những hạt ngọc trai trào khóe mắt long lanh Nguồn: Hoàng Nguyên Chương |
Bài viết trên đây chúng tôi đã chia sẻ về tiểu sử và một số bài thơ tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của Charles Baudelaire. Ông còn rất nhiều những tác phẩm văn, thơ khác, bạn đọc có thể tham khảo thêm để bổ sung kiến thức cho mình nhé! Xin cảm ơn!